Vài dòng kính gửi cô Hương
Đêm nằm suy nghĩ mà thương dân mình
Trải qua bao chuyện bất bình
Nay thêm lời nói dân tình tôi ngu
Nói năng sao giống kẻ mù
Ngồi trên ghế lớn đánh đu nhiều lời
Nắng khô rồi nước cũng vơi
Lấy câu nhạo bán để đời khinh khi
Học cao hiểu biết những gì?
Mà sao ăn nói ngu si thế này
Đám đông quần chúng là ai?
Là cả dân tộc đêm ngày hy sinh
Để cho đất nước hòa bình
Bao người ngã xuống chôn mình vì ai
Rồi bao lũ lụt thiên tai
Dân chìm bể khổ đọa đày xót xa
Sao không thương lấy dân ta
Lại gieo lời nói nghe mà đớn đau
Bên kia một lũ giặc tàu
Ngày đêm tìm cách cơ cầu xâm lăng
Tiện đây tôi cũng thưa rằng
Những lời cô nói không bằng trẻ con
Học cao thì phải ôn tồn
Ăn nói thì phải có hồn mới hay
Đúng sai tìm cách giải bày
Chứ đừng phách lối nói này nói kia
Thương dân thì phải sẻ chia
Hãy ngồi suy nghĩ đèn khuya ngẫm đời
Lòng dân như cái giếng khơi
Nào ai biết được lúc vơi lúc đầy
Buồn cô tôi viết lên đây
Vài câu chữ Việt nói thay lòng mình
Hiện nay dân chúng bất bình
Chỉ vì lời nói coi khinh nhiễu nhằng
Cô ơi cô có biết rằng?
ĐÁM QUẦN CHÚNG ấy làm bằng gì không?
Đó là cả một cộng đồng
Người dân nước Việt một lòng hy sinh
Cô gây ra nổi bất bình
Liệu cô có biết sự tình rối ren
Mong cô hãy nhận ra rằng:
Nói lời xin lỗi ăn năn thật lòng
Nếu không thì sẽ đừng hòng
Triệu dân tha lỗi rộng vòng tay đâu...
30.11.17 King Nguyễn (Giác Ngộ)
Comments
Post a Comment