Tg: Lê Tuấn Kiệt
__________
Nói thật tình tôi chẳng ghét ông đâu
Vì kính lão đức từ lâu đã có
Tôi có học ngay từ khi còn nhỏ
Chưa bao giờ giám chỉ chỏ một ai
Ông lớn rồi sao chẳng biết mình sai
Cứ nói ngông nói cuồng hoài vậy chớ
Cải cách chi để họ Bùi mắc cỡ
Nỗi nhục này ai tháo gỡ giùm đây
Tôi cho dù có làm việc chân tay
Nhưng yêu nước vẫn hằng ngày nung nấu
Văn hóa kia tôi chưa lần định giấu
Vì ăn vào xương máu của người dân
Học cao rồi ông chỉ nghĩ bản thân
Bán nước đi chỉ vì nhân dân tệ
Nghĩ đến sao trong lòng tôi rơi lệ
Tiếc cho người mang danh hệ giáo sư
Ăn học nhiều rồi nói bậy đó ư
Nhưng tất cả chỉ như là dối trá
Ông cần tiền hơn là dân tộc hả
Nước bán rồi... ông có giữ mộ cha
Lúc thiếu thời ông học ở China
Bị chuộc mua nên bây giờ như thế
Đồng hóa dân biết bao nhiêu thế hệ
Ông ăn gì... sao tệ quá vậy ông
Nếu mắt ông có chút gọi là tròng
Thì dẹp đi chứ đừng hòng cải cách
Người dân tôi dẫu nghèo nhưng trong sạch
Không bao giờ chịu rẽ tách đâu ông.
Comments
Post a Comment