THÊM MỘT CÔ GIÁO LAM NỮA :
(xin được chia sẻ bài viết của Bảo Trang)
Biết hôm nay... là ngày sinh của Bác
Dân đang buồn... không thể hát Bác nghe !
Biển đang đau... nên rì rào khe khẽ
Không dạt dào như trước nữa Bác ơi !
Biển quê mình du khách chẳng dám bơi
Ngành du lịch sắp trong thời đóng cửa
Biển chết đi... kéo thêm nhiều thứ nữa
Thiếu muối, dầu... vật giá sẽ leo thang
Nghĩ trong lòng con cảm thấy hoang mang
Ở Miền Trung... ngàn người đang thất nghiệp
Những đứa trẻ cần phải đi học tiếp
Nhưng lấy gì để tiếp bước tương lai ?
Bút giấy thừa họ vẽ vượn, vẽ nai
Tăng vốn gấp hai... những công trình lạ
Những dự án treo... khi nào hiệu quả ?
Mặc dân nghèo... nhịn đói để trôi qua
Nghèo đứng đầu là thuộc tỉnh Sơn La
Bỏ nghìn "ha" xây tượng đài nghìn tỷ
Trong khi đó... trẻ em nghèo vốn dĩ
Bước tới trường... giống như khỉ đu dây
Riêng con thấy như vậy là lãng phí
Bởi sinh thời... Bác giản dị, đơn sơ
Yêu trẻ thơ, yêu đồng bào cơ nhỡ
Bác sẽ buồn... khi thấy họ khó khăn
Bác biết không có một nỗi bâng khuâng ?
Những thức ăn của dân mình Bác ạ !
Nào thịt, cá, rau, tôm... đầy chất lạ
Họ giết mình bằng hóa chất khắp nơi
Cá bây giờ chết trắng ở ngoài khơi
Con sợ nay mai dân mình cũng thế !
Bởi giặc ngoài đề phòng thì rất dễ
Riêng giặc trong nhà đâu thể đấu tranh
Họ dùng tiền để thăng chức, mua danh
Nên xung quanh luôn có người bao bọc
Lời Bác dạy: " nên lấy dân làm gốc"
Họ bây giờ... chẳng nhớ gốc Bác ơi !
Bác linh thiêng đang ngự ở trên trời
Mách bảo chúng con những lời công lý
Giúp cho dân có cùng thêm ý chí
Đánh đuổi giặc ngoài giữ lấy biển Đông
Để xứng với danh "con Lạc cháu Hồng"
Cứu lấy non sông như thời Vua lập
Loại bỏ những sâu đang còn ẩn nấp
Đất nước mình lại tràn ngập niềm vui..!!!
Tác giả: Bảo Trang 19.05.2016
(xin được chia sẻ bài viết của Bảo Trang)
Biết hôm nay... là ngày sinh của Bác
Dân đang buồn... không thể hát Bác nghe !
Biển đang đau... nên rì rào khe khẽ
Không dạt dào như trước nữa Bác ơi !
Biển quê mình du khách chẳng dám bơi
Ngành du lịch sắp trong thời đóng cửa
Biển chết đi... kéo thêm nhiều thứ nữa
Thiếu muối, dầu... vật giá sẽ leo thang
Nghĩ trong lòng con cảm thấy hoang mang
Ở Miền Trung... ngàn người đang thất nghiệp
Những đứa trẻ cần phải đi học tiếp
Nhưng lấy gì để tiếp bước tương lai ?
Bút giấy thừa họ vẽ vượn, vẽ nai
Tăng vốn gấp hai... những công trình lạ
Những dự án treo... khi nào hiệu quả ?
Mặc dân nghèo... nhịn đói để trôi qua
Nghèo đứng đầu là thuộc tỉnh Sơn La
Bỏ nghìn "ha" xây tượng đài nghìn tỷ
Trong khi đó... trẻ em nghèo vốn dĩ
Bước tới trường... giống như khỉ đu dây
Riêng con thấy như vậy là lãng phí
Bởi sinh thời... Bác giản dị, đơn sơ
Yêu trẻ thơ, yêu đồng bào cơ nhỡ
Bác sẽ buồn... khi thấy họ khó khăn
Bác biết không có một nỗi bâng khuâng ?
Những thức ăn của dân mình Bác ạ !
Nào thịt, cá, rau, tôm... đầy chất lạ
Họ giết mình bằng hóa chất khắp nơi
Cá bây giờ chết trắng ở ngoài khơi
Con sợ nay mai dân mình cũng thế !
Bởi giặc ngoài đề phòng thì rất dễ
Riêng giặc trong nhà đâu thể đấu tranh
Họ dùng tiền để thăng chức, mua danh
Nên xung quanh luôn có người bao bọc
Lời Bác dạy: " nên lấy dân làm gốc"
Họ bây giờ... chẳng nhớ gốc Bác ơi !
Bác linh thiêng đang ngự ở trên trời
Mách bảo chúng con những lời công lý
Giúp cho dân có cùng thêm ý chí
Đánh đuổi giặc ngoài giữ lấy biển Đông
Để xứng với danh "con Lạc cháu Hồng"
Cứu lấy non sông như thời Vua lập
Loại bỏ những sâu đang còn ẩn nấp
Đất nước mình lại tràn ngập niềm vui..!!!
Tác giả: Bảo Trang 19.05.2016
Comments
Post a Comment